Wednesday, July 29, 2009

"Remembrance of things past"

Sonnet 30
William Shakespeare

When to the sessions of sweet silent thought
I summon up remembrance of things past,
I sigh the lack of many a thing I sought,
And with old woes new wail my dear time's waste:

Then can I drown an eye, unused to flow,
For precious friends hid in death's dateless night,
And weep afresh love's long since cancell'd woe,
And moan the expense of many a vanish'd sight:

Then can I grieve at grievances foregone,
And heavily from woe to woe tell o'er
The sad account of fore-bemoanèd moan,
Which I new pay as if not paid before.

But if the while I think on thee, dear friend,
All losses are restored and sorrows end.


Sonnet 30
William Shakespeare

Trong những lúc lặng im nghĩ ngợi
Tôi nhớ lại những ngày tháng xa xôi
Tôi buồn với những gì từng mong mỏi
Và tiếc cho những hoài phí trong đời.

Tôi rơi lệ, dẫu lệ chẳng quen rơi
Cho những bạn thân khuất núi lâu rồi
Tôi khóc cho tình yêu đã chết
Lòng xót thương những cảnh vật xa xôi.

Tôi đau đớn những niềm đau dĩ vãng
Thổn thức lòng những nỗi khổ từng qua
Tôi buồn thương những nỗi buồn năm tháng
Trả nợ nần cho những thứ đã xa

Nhưng nếu khi đấy nghĩ tới em thương mến
Mất mát rời tôi và nỗi đau cũng hết

4 comments:

  1. Lâu lâu mới thấy bác Linh dịch được một bài thơ hay, gieo vần tốt, dùng từ khá đắt. Keep your good work dear friend ;)
    Btw, seems like sushi is really a good food, it works well on you right? hehe

    ReplyDelete
  2. Mình thì vốn rất ghét dịch sonnet, vì cái kiểu luật của nó phức tạp quá, lại còn đòi hỏi vần nữa. Có lẽ vì thế nên chưa bao giờ dịch được một bài sonnet tử tế :)

    Tiếng Anh của mình thì chưa đủ để thưởng thức cái hay của bài thơ gốc, nhưng mình khá thích bản dịch của bạn Linh. Có ... bới móc chăng thì là ... hai câu cuối hơi tối nghĩa so với cả bài...

    ReplyDelete