Monday, April 27, 2009

Thơ Tagore

If you would have it so,
I will end my singing.
If it sets your heart aflutter,
I will take away my eyes from your face.
If it suddenly startles you in your walk,
I will step aside and take another path.
If it confuses you in your flower-weaving,
I will shun your lonely garden.
If it makes the water wanton and wild,
I will not row my boat by your bank.

Nếu em muốn
Anh sẽ ngừng bài hát của anh

Nếu điều đó khiến trái tim em rộn nhịp
Đôi mắt anh sẽ tránh nhìn mặt em

Nếu điều đó khiến bước chân em thảng thốt
Anh sẽ đứng sang bên, chọn đường khác cho mình.

Nếu trong vườn hoa, nó làm em bối rối
Anh sẽ rời xa khu vườn cô độc của em

Nếu vì nó mà mặt nước kia trào lên hoang dại
Anh sẽ không chèo thuyền mình bên cạnh bến bờ em


***

Love, my heart longs day and night for the meeting with you
-for the meeting that is all-devouring death.
Sweep me away like a storm; take everything I have;
break open my sleep and plunder my dreams. Rob me of my world.
In that devastation, in the utter nakedness of spirit, let us become one in beauty.
Alas for my vain desire! Where is this hope for union except in thee, my God?


Tình yêu ơi, trái tim anh ngày đêm mong gặp em
Bởi cuộc hẹn hò chính là cái chêt
Nó sẽ cuốn phăng anh như một trận bão, lấy đi tất cả mọi thứ của anh
Đập vỡ giấc ngủ anh, cướp đoạt giấc mơ anh.
Lấy đi của anh thế giới.
Trong nỗi tuyệt vọng đó, trong tinh thần trần trụi vô cùng
Chúng ta hãy trở thành một, trong cái Đẹp vô ngần.
Ôi, nhưng ta mới hão huyền sao!
Còn có hy vọng nào cho sự hòa thành một, trừ với người, Thượng đế của tôi.

***

Peace, my heart, let the time for the parting be sweet.
Let it not be a death but completeness.
Let love melt into memory and pain into songs.
Let the flight through the sky end in the folding of the wings over the nest.
Let the last touch of your hands be gentle like the flower of the night.
Stand still, O Beautiful End, for a moment, and say your last words in silence.
I bow to you and hold up my lamp to light you on your way.



Bình yên, hỡi trái tim, hãy để phút chia tay thật ngọt ngào
Để nó không phải là cái chết mà là hoàn tất
Để tình yêu tan vào ký ức, để nỗi đau hòa trong bài hát.
Để chuyến bay vượt bầu trời kết thúc
bằng đường chao lượn của cánh chim bay trên tổ.
Để làn hơi cuối cùng từ bàn tay em
dịu dàng như hoa của đêm.
Hãy đứng yên, hỡi Vẻ Đẹp Vô Cùng, dù chỉ trong khoảnh khắc,
nói lời cuối của mình trong im lặng.
Anh cúi đầu trước em
và giương cao ngọn đèn soi đường em bước.


***
Then finish the last song and let us leave.
Forget this night when the night is no more.
Whom do I try to clasp in my arms? Dreams can never be made captive.
My eager hands press emptiness to my heart and it bruises my heart.

Hãy kết thúc bài hát cuối cùng, rồi mình ra đi
Hãy quên đêm đi khi đêm đã xa.
Tôi gắng ôm ai trong hai cánh tay này?
Chẳng có ai giữ được giấc mơ.
Đôi cánh tay tôi khát khao ôm trống rỗng, nhấn nó vào tim mình
và nó khiến tim đau.

***
I have plucked your flower, O world!
I pressed it to my heart and the thorn pricked.
When the day waned and it darkened, I found that
the flower had faded, but the pain remained.

More flowers will come to you with perfume and pride, O world!
But my time for flower-gathering is over, and through the dark night
I have not my rose, only the pain remains.

Tôi đã hái đóa hoa của người, ôi cuộc đời!
Tôi ôm nó vào tim và gai đâm tôi.
Khi ngày nhạt dần và đêm đến,
Bông hoa cũng héo tàn, chỉ còn lại nỗi đau.

Còn nhiều hoa sẽ đến với người, ngát thơm và kiêu hãnh, ôi cuộc đời!
Nhưng thời khắc hái hoa của tôi qua rồi
Và trong đêm đen, không còn nữa hoa hồng
Chỉ nỗi đau ở lại cùng tôi.

***
Do not keep to yourself the secret of your heart, my friend!
Say it to me, only to me in secret.
You who smile so gently, softly whisper, my heart will hear it, not my ears.

The night is deep, the house is silent, the birds' nests are shrouded with sleep.
Speak to me through hesitating tears, through faltering smiles,
through sweet shame and pain, the secret of your heart!

Đừng giữ bí mật trái tim em, người bạn của anh!
Hãy nói với anh, chỉ với riêng anh điều bí mật
Em, người con gái với nụ cười dịu dàng đến vậy
Hãy thầm thì khe khẽ
Và trái tim anh sẽ lắng nghe, chẳng phải đôi tai.

Đêm sâu rồi, căn nhà im lặng, và giấc ngủ bao phủ những tổ chim
Hãy nói với anh, bằng những giọt nước mắt ngại ngần,
Bằng nụ cười ngập ngừng, bằng nỗi đớn đau và niềm hổ thẹn ngọt ngào
Hãy nói với anh bí mật trái tim em.

6 comments:

  1. cảm ơn anh... em thik bài cuối lắm...

    ReplyDelete
  2. "bằng nỗi đau và sự hổ thẹn ngọt ngào"

    chứ nhỉ, có từ sweet nữa mà :)

    ReplyDelete
  3. Vâng, em bỏ sót. Thanks chị Yến.

    ReplyDelete
  4. Nguy thật, thế là bạn Linh dịch thơ vẫn hay à. Thế là thân thể trong bộ Nông Nghiệp, tinh thần ngoài bộ Nông Nghiệp à.

    ReplyDelete
  5. Thơ ở trong lòng mình ấy :P! Tinh thần ở trong chính tinh thần? :)

    ReplyDelete
  6. Xin anh mấy bài thơ nhé, em sẽ ghi rõ nguồn ạ:D

    ReplyDelete